Có một niềm tin đã cắm rễ trong tôi từ rất lâu rồi,
Rằng: Tử tế không phải là thứ đem ra đổi chác.
Nhưng sống tử tế – sớm muộn gì cũng gặp được người xứng đáng.
Chẳng phải ai tử tế cũng được yêu thương ngay.
Cũng chẳng phải ai chân thành cũng được thấu hiểu liền.
Nhưng tôi vẫn tin – sống sao, rồi sẽ gặp vậy.
⸻
1. Có những ngày tử tế khiến mình thiệt thòi thật đấy
Sống tốt, nhưng bị hiểu lầm.
Giúp người, nhưng bị xem là khờ khạo.
Bao dung, nhưng lại bị lợi dụng.
Tôi hiểu cái cảm giác đó – không phải trên lý thuyết, mà là bằng cả một thời tuổi trẻ.
Tôi từng rút ví vì thương người, rồi về nhìn lại mình chẳng còn bao nhiêu.
Từng bỏ qua lỗi của ai đó, rồi họ tiếp tục lặp lại sai lầm.
Từng là người chủ động hàn gắn, rồi lại bị bỏ rơi như một lựa chọn tạm thời.
Nhưng có một điều tôi không làm – đó là thay đổi bản chất.
Vì tôi biết, đừng để người khác làm mình trở thành điều mình không tin.
⸻
2. Tử tế không phải để ai đó nhớ ơn – mà để mình sống không hối tiếc
Tôi từng tự hỏi: “Tử tế với đời… có đáng không?”
Rồi tôi nhận ra: Đáng hay không, không nằm ở kết quả – mà nằm ở chính mình.
Tử tế, để sống nhẹ lòng.
Tử tế, để không day dứt khi quay lưng.
Tử tế, để mỗi tối nhắm mắt lại – thấy bình an trong tim.
Có thể ai đó không trân trọng lòng tốt của ta.
Nhưng rồi sẽ có người khác – lặng lẽ ghi nhận, và bước đến cuộc đời ta như một phần thưởng đúng lúc.
Cuộc đời này – chẳng bỏ rơi ai sống đàng hoàng quá lâu đâu.
⸻
3. Người xứng đáng – không phải là người “hoàn hảo”
Tôi không còn mơ đến một người luôn làm tôi cười, hay chẳng bao giờ khiến tôi tổn thương.
Tôi chỉ mong: gặp một người
– hiểu được sự dịu dàng không phải là yếu đuối
– biết rằng lòng tốt không phải là thứ để mặc cả
– và đủ tử tế để trân trọng những điều nhỏ bé.
Một người có thể từng vấp ngã, nhưng biết cách xin lỗi và sửa sai.
Một người không cần tôi hoàn hảo, mà chấp nhận cả những phần xấu xí trong tôi – như tôi đã từng làm với người khác.
Gặp được một người như vậy – không cần lãng mạn quá, chỉ cần đúng người, đúng lúc – là đủ.
⸻
4. Có những cuộc gặp gỡ – là phần thưởng cho cả một hành trình
Tôi từng nghĩ những người tốt sẽ cô đơn.
Nhưng rồi tôi nhận ra:
Người tốt không cô đơn – họ chỉ đang đi chậm, để gặp người không cần phải vội.
Cuộc sống này rộng lớn.
Mỗi người là một mảnh ghép, đang được dẫn dắt đến đúng chỗ thuộc về mình.
Có khi bạn phải đi qua vài vết thương, vài lần thất vọng, vài năm lẻ loi.
Nhưng bạn sẽ gặp được người khiến bạn nói: “À, thì ra… là vì người này.”
Đừng hoài nghi lòng tốt của mình – chỉ vì vài kẻ không xứng đáng.
Bởi rồi sẽ có người đến – không để lợi dụng, mà để giữ gìn.
⸻
5. Hãy cứ sống tử tế – không cần lý do
Sống tử tế… không phải để người khác yêu mình.
Mà để chính mình không đánh mất bản thân.
Hãy sống sao cho nếu không ai nhìn thấy – bạn vẫn không thay đổi.
Sống sao cho nếu ngày mai gặp lại người cũ – bạn vẫn ngẩng cao đầu.
Sống sao cho dù chưa gặp ai cả – bạn vẫn thấy lòng mình đáng quý.
Bởi người xứng đáng… không cần bạn phải hét lên mới nghe thấy.
Họ sẽ tự bước đến – như một phần tất yếu của đời sống nhân hậu.
⸻
Tôi vẫn tin:
Ai sống tử tế – rồi cũng sẽ gặp được người xứng đáng.
Có thể không sớm,
Nhưng chắc chắn… sẽ đến.
0 Nhận xét