Em vẫn thích cô đơn như thế...
Sớm tỉnh giấc một mình nhấm nháp ly cafe,
Tự đi làm không đợi người đưa rước,
Tối cuộn tròn ôm nỗi nhớ miên man.
Em vẫn thích cô đơn như thế...
Ôm trong lòng hình bóng của người xưa,
Tự gặm nhắm những dòng tin đã cũ:
"Em đang làm gì? Đã ngủ hay chưa?".
Em vẫn thích cô đơn như thế...
Không cần đợi niềm vui đến từ ai.
Tự bản thân có thể làm tất cả,
Cần chi sự giúp đỡ của người ta.
Em vẫn thích cô đơn như thế...
Thong dong qua những tháng ngày dài.
Vì em biết, đến một ngày, nhất định,
Sẽ gặp người đem em khỏi cô đơn.
Có ai đó đã từng nói rằng: "Trái tim con người vốn dĩ rất chật hẹp, nếu một ai đó chưa ra làm sao người khác có thể bước vào".
Đôi lúc, sẽ có những ngày bạn cảm thấy rất đau buồn, rất tổn thuơng...
Có những ngày bạn cảm thấy như mọi thứ đã chấm dứt...
Có những ngày bạn nghĩ rằng mình sẽ mãi một mình, làm bạn với cô đơn...
Có những ngày, thật sự, như vậy đấy. Chỉ muốn một mình. Mãi mãi.
Nhưng bạn ơi, hãy luôn tin rằng, dù đêm nay bầu trời có tăm tối thế nào, ngày mai mặt trời vẫn sẽ hiện lên, tỏa sáng. Thế giới này vẫn sẽ rực rỡ, tươi đẹp. Hôm nay bạn vì một người mà rơi nước mắt, ngày mai sẽ có người mang đến cho bạn nụ cười. Ngày mai, mọi thứ sẽ khác.
Ngày mai, sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.
Hãy luôn tin tưởng, bạn nhé!
Tác giả: Nguyễn Huyền (Thành viên NHB-Blue Team)
1 Nhận xét
<3<3<3
Trả lờiXóa