Đời này, ai cũng khổ.
Không ai rảnh để nghe bạn kể khổ mãi.
Làm đi.
Không ai sống thay bạn đâu.
⸻
1. Không ai quan tâm
Bạn mệt?
Người ta cũng mệt.
Bạn thấy nặng?
Người ta còn nặng hơn.
Không ai dừng lại vì bạn than.
Thế giới không có nút “pause”.
Bạn than xong rồi, nó vẫn chạy tiếp.
Chỉ có bạn là đứng lại.
Càng than, càng lùi.
⸻
2. Mỗi lần than, là mỗi lần yếu
Bạn nghĩ than một câu thì nhẹ lòng.
Không phải.
Bạn vừa bẻ một khúc trong ý chí của mình.
Lâu dần, bạn gãy luôn.
Không đứng dậy nổi.
Người than nhiều, thường không làm nổi việc khó.
Vì việc khó không nuông chiều cảm xúc.
⸻
3. Làm xong rồi hãy than
Vì ít nhất… còn giữ được tư cách
Bạn than trước – ai nghe?
Bạn than trong lúc làm – ai tin?
Chỉ khi bạn làm tới nơi,
Không ai giúp, vẫn gồng hết sức,
Rồi ngồi xuống, thở một cái…
Lúc đó, bạn được quyền nói một câu:
“Tôi mệt.”
Và người khác sẽ im lặng.
Không phản ứng.
Vì họ biết – bạn thật sự đã đi hết phần mình.
⸻
4. Làm chưa xong, đừng lên tiếng
Bạn chưa làm được gì mà đã kể khổ,
Là bạn đang xin người ta thương.
Nhưng người lớn không xin thương.
Họ tự làm cho tới.
Không vì sĩ.
Mà vì biết:
Nói ra không giúp được gì.
⸻
5. Lặng lẽ, không phải vì nhịn
Mà vì đã nhìn rõ
Bạn thấy ai hay im lặng?
Toàn là người từng đau, từng khổ, từng bị xem thường.
Giờ họ không cần chứng minh nữa.
Chỉ làm.
Âm thầm.
Không than.
Không khoe.
Không đợi ai vỗ tay.
⸻
6. Người lớn là người biết nuốt xuống
Nuốt mệt.
Nuốt tủi.
Nuốt cả những lúc muốn buông tay.
Không ai dạy bạn điều đó.
Bạn sẽ học…
Khi bạn bị bỏ lại.
⸻
7. Có một kiểu người
Ban ngày cười, ban đêm co ro một mình.
Đi làm, đi về, không ai hỏi han.
Mệt vẫn làm.
Đau vẫn gượng.
Không vì ai.
Chỉ vì biết:
Không có lựa chọn nào khác.
Bạn thấy họ im.
Không phải vì họ ổn.
Mà vì họ biết:
Nói ra cũng vô ích.
⸻
Bạn mệt?
Làm xong đi, rồi hãy nói.
Nếu chưa làm xong,
Thì im lặng mà làm tiếp.
Không ai nợ bạn.
Không ai gánh giùm.
Đó là bản lĩnh.
Không cần được vỗ về.
Chỉ cần sống cho đàng hoàng.
⸻
Bạn muốn than?
Vậy trước tiên…
Phải làm xong đã.
0 Nhận xét