ĐỪNG CHỌN CÔNG VIỆC VÌ NGON – HÃY CHỌN VÌ MÌNH MUỐN LÀM


Ngon là gì?

Là lương cao. Là công ty lớn. Là tiếng tăm vang.

Là thứ khiến cha mẹ tự hào, bạn bè trầm trồ, và người ngoài nhìn vào tưởng như mình đang rất ổn.


Nhưng cái “ngon” ấy… chưa chắc đã dành cho mình.


Có người làm kỹ sư, lương nghìn đô, ngày nào cũng mệt rã rời vì chẳng hiểu sao bản thân lại đang sống như một cái máy.

Có người mở quán nhỏ, lời chẳng bao nhiêu, nhưng mỗi sáng mở cửa là một niềm vui.

Giống nhau ở chỗ: đều đi làm.

Khác nhau ở chỗ: một người đi kiếm tiền. Một người đang sống.



1. Công việc không phải món ăn – ngon đâu phải là đủ


Ngon thì ai chẳng thích. Nhưng ngon không đồng nghĩa với no.

Càng không đồng nghĩa với đủ đầy trong tâm.


Một công việc nghe có vẻ tốt, nhưng nếu không hợp với căn cơ của mình – thì sớm muộn gì cũng trầy trật.

Nó có thể nuôi sống thể xác, nhưng giết dần tinh thần.

Nó có thể cho bạn danh thiếp đẹp, bàn làm việc xịn, lương tháng mấy chục triệu – nhưng trong lòng thì rỗng tuếch.


Không ít người thành công trong mắt thiên hạ, nhưng lại thấy chính mình xa lạ mỗi ngày.



2. Làm điều mình muốn – không dễ, nhưng đáng


Chọn điều mình muốn làm – không phải là chọn con đường trải sẵn hoa hồng.

Nó có thể gập ghềnh, có thể chông chênh.

Nhưng đó là con đường mình chủ động bước lên.


Mỗi lần vấp ngã, mình biết vì sao đau.

Mỗi lần đứng lên, mình thấy mình lớn hơn.

Không ai ép, không ai bảo – mình làm vì mình thấy nên làm. Và điều đó, quý hơn vàng.


Khi bạn làm việc với một trái tim thật sự muốn, mỗi sản phẩm bạn tạo ra đều có linh hồn.

Mỗi bước tiến bạn đi đều có ý nghĩa.

Dù đi chậm, bạn vẫn đi xa.

Dù chẳng ai khen, bạn vẫn thấy đủ.



3. Đừng bán rẻ đời mình cho một “cái ghế”


Có những người, ngồi lên được cái ghế tốt – nhưng đánh mất chính mình.

Cười vì phải cười. Gật vì phải gật.

Chôn chặt ước mơ vào từng báo cáo.

Cột chặt đời mình vào một chức danh.


Lúc mới vào thì nghĩ “mình sẽ làm vài năm, tích lũy rồi nghỉ”.

Nhưng rồi một ngày, quay đầu nhìn lại…

– Không nghỉ được nữa.

Vì giờ đã quen với mức sống ấy, với danh tiếng ấy, với ánh nhìn của người khác.


Và thế là sống nốt phần đời còn lại như một cái bóng – lịch sự, thành đạt, nhưng không còn là mình.



4. Sự ổn định lớn nhất – là biết mình đang sống đúng


Thế giới này không ai nắm chắc được điều gì.

Công ty hôm nay đang ăn nên làm ra, mai có thể phá sản.

Công việc hôm nay được trọng dụng, mai có thể bị thay thế.


Chỉ có một thứ, nếu giữ được, thì đi đâu cũng đứng vững:

Biết mình là ai. Biết mình muốn gì. Biết mình đang sống có ý nghĩa.


Người sống được với điều mình tin – không cần ổn định từ bên ngoài.

Vì trong lòng họ đã vững như núi rồi.



5. Chọn điều mình muốn – để đến cuối đời, không nuối tiếc


Rất nhiều người đến tận lúc nghỉ hưu mới bắt đầu hỏi:

– Suốt đời qua, mình đã sống cho ai?

– Nếu ngày xưa dám chọn khác đi, có phải bây giờ đã hạnh phúc hơn?


Tiếc thay, lúc đó đã quá muộn.


Đời người không dài như ta tưởng.

Đừng để những năm tháng đẹp nhất trôi qua trong một công việc “ngon” mà mình không hề yêu.

Đừng đợi tới khi kiệt sức mới hỏi: “Liệu đây có phải điều mình muốn làm?”


Hãy hỏi ngay từ bây giờ. Và nếu câu trả lời là không, thì xin đừng cố chấp sống tiếp như một cái xác biết đi.



Làm điều mình muốn – không phải lúc nào cũng đủ tiền.

Nhưng làm điều mình không muốn – thì chẳng bao giờ đủ sống.


Chọn nghề, đừng chọn vì người ta kêu “ngon”.

Hãy chọn vì bạn thấy có lửa trong lòng.


Vì tiền có thể kiếm lại.

Còn một đời sống không đúng – thì không có lần thứ hai.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét