Mùi Vị Nước Mắt



Xin chào tất cả mọi người!

Có ai nhìn thấy mình không?

Này bạn gì ơi, mình ở đây này! Mình đang bay quanh bạn này!

Bạn có thấy mình không?

Ơ, tại sao mắt bạn lại chảy nước vậy?

Tại sao má bạn lại ướt vậy? Đây là nước gì vậy?


Đó là lần đầu tiên mình được nếm mùi vị của nước mắt con người, khi ấy mình vừa mới chào đời, mình là một bé tiên nhỏ, bởi vì vừa sinh ra nên mình nhỏ xíu lắm, cánh của mình cũng nhỏ xíu nữa, nhưng kì lạ lắm, cánh nhỏ mà mình vẫn bay được tốt lắm. Khi mình mới chào đời, một bạn nhỏ nữa cũng vừa chào đời. Bạn ấy to lớn lắm, bụ bẫm lắm, hai cái má hồng tròn trịa như hai trái đào, bạn ấy được bọc trong một tấm chăn lớn màu trắng tinh và được nhiều con người mặc áo trắng vây quanh. Bạn ấy ngay sau đó được đưa đến tay một người phụ nữ với khuôn mặt mỏi mệt và thiếu huyết sắc. Cả người của quý cô ấy đều nhợt nhạt và cánh tay gầy gò, tiều tụy kia còn không nhấc được lên, nhưng khi thấy bạn bé bự kia được đưa tới, đôi mắt của cô ấy đã chảy nước đó!


Mình đã rất bất ngờ, tại sao đôi mắt của cô ấy lại chảy nước vậy? Chưa kể sau đó đôi mắt của bạn bé bự kia cũng chảy nước luôn, có tiếng “oe oe” vang lên đâu đây. Người phụ nữ ấy cũng ôm lấy bạn bé bự mà mếu máo cái gì đó mình không hiểu. Một âm thanh thật kì lạ. Vì không kiềm chế được sự hiếu kì, lúc đó mình đã bay đến bên họ, đôi mắt họ chảy nhiều nước quá, một thứ nước trong vắt như tấm thủy tinh trong suốt, mình suýt nữa chìm trong nước luôn, đôi cánh bé xíu của mình cũng bị ngấm nước, nó xìu xuống vì bị ướt, có chút không thoải mái chút nào. Một giọt nước lớn rơi “bộp” xuống đầu mình khiến mình cũng ướt hết cả người, lúc ấy mình mới liếm vệt nước còn sót lại bên mép, một mùi vị mới lạ.


Đây là nước ngon nhất mà lần đầu tiên mình được nếm!!!


Có vị gì đó dễ chịu lắm, vị ngọt ngọt tan ngay trên đầu lưỡi, ngọt nhưng rất thanh, là cái thanh khiết khi tâm hồn được tẩy rửa, khi nước trôi xuống cuống họng mới thấy có vị gì đó hơi đậm đọng lại. Ban đầu mình không biết đó là nước gì, cho đến khi mình chứng kiến từng câu chuyện khác nhau trong đời sống của con người, mình mới biết, đó chính là nước mắt. 


Sau cái lần đầu nếm vị nước mắt, mình mới bay đi tìm hiểu, phải chờ thời cơ rất lâu mới có cơ hội được nếm các nước mắt khác nhau, cứ như vậy mình trở thành “tiên nước mắt” lúc nào không hay. Mỗi nước mắt lại mang một màu khác nhau từ mỗi con người khác nhau, mình từng uống loại nước mắt màu đen kịt như màu mực tàu vậy, mùi vị cũng không khấm khá hơn màu sắc là bao, mới uống một ngụm thôi đã thấy vị quá mặn khiến cho mình chỉ muốn nốc thêm nhiều lít nước bình thường, lại còn chát nữa chứ, cổ họng mình cứ như bị ăn quá nhiều muối vậy, mình không thích chút nào!!! Điều mình ngạc nhiên hơn là đó là nước mắt của một bé gái với một khuôn mặt cứng đờ như cô búp bê trên kệ, đôi mắt đen láy của cô bé dường như không hề có chút một ánh sáng phản chiếu nào. 


Cũng có một số nước mắt có màu sắc và mùi vị tương tự nhưng màu nhạt hơn, có pha loãng một chút màu đường đỏ, hương vị cũng “đậm đà” như vị nước mắt trước nhưng mà có chút ôn hòa hơn, khá dễ uống và không bị gắt. Đây là vị nước mắt của những người với khuôn môi cong xuống một nét u sầu, khi mình bay lên gần mặt họ để hứng lấy những giọt nước mắt, mình nhận ra đôi mắt của họ nóng hổi như hơi thở của ai đó. Có tiếng gì đó nghẹt lại trong sống mũi họ, đôi bàn tay của họ nắm chặt lại thành quả đấm và dường như đang run rẩy. Cái run rẩy vì phải kìm lại một điều gì đó. Những lúc như thế, mình rất muốn sờ vào má họ để lau đi những dòng nước mắt, mình muốn chạm vào đôi bàn tay đang run rẩy của họ để trấn tĩnh lại, nhưng phải làm sao đây, khi mà không ai có thể nhìn thấy mình. Vả lại, mình không thể hiểu được, tại sao họ lại rơi nước mắt?


Mình đã tìm được câu trả lời sau khi theo dõi cuộc sống hằng ngày của họ mới thấy con người rơi nước mắt khi mà có điều gì đó tồi tệ xảy ra với họ. Mình đã nhìn thấy có những cảnh con người đánh nhau, có người ngã xuống và không cử động được nữa, khi đó có người chạy lại ôm người kia trong những dòng nước mắt “đậm đà” khó nuốt. Cũng có người luôn than thở vì mệt mỏi một điều gì đó trong cuộc sống và cũng rơi nước mắt trong thầm lặng, khi ấy, vị nước mắt có chút chua chua của trái cây đầu mùa, một màu xám nhạt nhòa với một vị chua mờ ảo xát vào trong tim, có lẽ sự than thở đó chỉ trong một khoảnh khắc? Đôi lúc, cũng có người vì tức giận mà vừa khóc vừa trút giận lên tất cả với tiếng thét đau đớn, khi đó nước mắt của người ấy lại có màu đỏ tươi của máu cùng với màu gân tím. Uống một ngụm là thấy cay xè – cái cảm giác cay xè như trong sống mũi vậy, uống thêm ngụm nữa lại thấy vị chua điếng người đến mức ứa nước mắt của quả chanh.  


Đó là những cái mà người ta thường gọi là “buồn”, “tức giận”, “phẫn nộ”, “bi thương” hay xảy đến trong cuộc đời con người. Tùy theo mức độ chịu đựng hoặc là tùy vào diễn biến tâm trạng mỗi người mà nước mắt sẽ có màu sắc – mùi vị khác nhau. Chẳng hạn như có người chỉ một lúc là biểu cảm lại trở về trạng thái ôn hòa như thường sau mỗi cơn tanh bành. Nhưng có người thì lại nặng nề hơn khi mà nỗi đau cứ mãi dai dẳng khiến họ dần trở nên hận thù hoặc trở nên vô cảm, bởi vậy mà nước mắt mới khó nuốt như vậy.


Có thể nói rằng, khi con người rơi nước mắt, chính là bộc lộ những gì chân thật nhất mà họ giấu kín tận sâu đáy lòng, là giây phút họ cho phép bản thân trở nên mềm lòng.


Mình thấy khó chịu khi mà có người nói rằng chỉ có kẻ yếu mới rơi nước mắt, không phải như vậy! Đúng là mình đã từng thấy rất nhiều người chỉ biết khóc trước cuộc đời đa sự, nhưng mà rơi nước mắt không phải vì là yếu đuối. Con người ai mà chả có lúc “dữ dội” và “dịu êm”, chỉ vì họ luôn mạnh mẽ, đâu có nghĩa là họ không có quyền được mềm yếu dù chỉ trong một khắc? Con người đâu phải sắt đá đâu chứ, nếu như đồ vật thường được coi là vô tri, vô giác thì con người phải có cảm xúc, cảm giác chứ? Khi có một phần mềm yếu bên trong thì con người mới có thể thấu hiểu được những cảm xúc khác nhau và mới biết thế nào là yêu thương, trân ái, thậm chí là tức giận, phẫn nộ. Hơn nữa, rơi nước mắt chính là một cách trút bỏ những nỗi đau, nỗi buồn, bi ai, là một cách buông tha cho chính mình, cảnh tỉnh bản thân, để rồi sau những dòng nước mắt sẽ lại là một con người mạnh mẽ.


Đôi lúc nhìn con người giày vò lẫn nhau khiến mình cũng không kìm được mà rơi nước mắt, nó buồn lắm, nó đau đớn lắm, nó tội nghiệp lắm. Ban đầu mình không thể nếm ra được vị gì khi mà mình chưa hiểu được cảm xúc của con người vì bị hoàn cảnh tác động mà khóc. Nhưng khi đã hiểu rồi, mình mới thấy một dòng nước màu trắng tinh khôi của cánh thiên sứ, thoang thoảng hình ảnh cầu vồng bảy sắc, nhìn thoạt qua như bức tranh của đứa trẻ nào đó. Khi nếm cũng chỉ có đúng vị ngọt nhẹ hiếm hoi, rất chi là nhẹ đến mức chạm nhẹ đầu lưỡi là nó sẽ biến mất.


Có lẽ, con người cũng có lúc như thế này, vị nước mắt của họ chắc chắn cũng như vậy khi rơi lệ vì đồng cảm hoặc thương xót số phận đau khổ của những người khác, hay là khóc cho bi kịch của một nhân vật chỉ có trong phim. Thậm chí mình đã từng thấy có người rơi nước mắt vì hạnh phúc, gò má của họ đỏ hồng lên như những bông hoa anh túc, dù dòng lệ đang chảy dài trên hai bên má họ thì cuối cùng kết thúc vẫn là một nụ cười dịu dàng bừng sáng trên gương mặt họ. Đây chính là lúc nước mắt con người đẹp nhất và có vị ngon nhất, y hệt như vị của nước mắt lần đầu mình nếm! Chỉ cần cảm xúc của con người có sự chuyển biến, màu sắc và mùi vị của nước mắt sẽ thay đổi hoàn toàn.


Mặc dù mùi vị của nước mắt lúc đó rất ngon, khiến mình không thể nào quên được nhưng dù thế nào, mình vẫn thích những nụ cười hơn. Con người rất đáng khâm phục khi họ mạnh mẽ nhưng phần mềm yếu trong họ mới là phần khiến tâm hồn họ trở nên chân thật nhất. Từ đó, mình đã biết được nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau của con người rồi. 


Cuộc đời này đa sự quá nhỉ? Khi mà có quá nhiều thứ tác động khiến chúng ta bị tổn thương đến mức không thể chịu đựng được nữa, đến lúc đó, hãy đừng kìm nén nước mắt nhé? Dù mùi vị thật sự chua chát và đậm đà vị mặn nhưng mình cũng sẽ ở cạnh bạn và uống hết. Bạn có thể khóc, khóc đến cạn nước mắt, khóc đến khi bạn cảm thấy tốt hơn, khi ấy bạn mới có thể suy nghĩ thông suốt lại. Có lẽ bạn cho rằng rơi nước mắt không giải quyết được chuyện gì nhưng khi bạn khóc, tức là bạn đã nhận ra những sai lầm, nhận ra giới hạn chịu đựng của bản thân và buông tha cho chính mình. Thậm chí đó cũng có thể là minh chứng cho việc bạn có một phần mềm yếu trong mình, tức là biết đau, biết buồn, biết vui, biết tức giận, biết đồng cảm và yêu thương.


Kể cả khi bạn bật khóc vì quá hạnh phúc, mình cũng sẽ đến bên bạn và cùng chia sẻ với bạn bằng một nụ cười tươi tắn, vì lúc đó, nước mắt của bạn là ngon nhất đó!!


Tác giả: Vô Danh (NHB Blue Team)

Đăng nhận xét

0 Nhận xét