Tết Về Trên Quê Hương



Quê tôi cứ cảnh chiều tà lại về là lúc trẻ nhỏ đã tan học, còn Mẹ và Ba vẫn đang say mê lao động, hăng say sản xuất. Công việc cứ bận rộn mặc cho tụi trẻ ở nhà nấu cơm nước, quét nhà cửa. Tối không còn nhìn thấy bóng ai nữa thì cũng là lúc các bác, các cô, các chú, đang đạp xe bon bon về nhà.

Từ xa anh em tôi nghe tiếng xe đạp kèn kẹt của Ba, tiếng nói lanh lảnh của Mẹ cùng các cô cạnh nhà đang tiến về gần. Tôi nhanh chân cắp cái cặp cói cùng đôi dép lê chạy hổn hển, Anh Bo, em Cún nhà bên cũng thấy vậy, vất hết cả dây nhảy, quả cầu, quả bóng... để đó chạy theo. Như là chạy loạn, bởi đi chơi cũng phải khéo không thì mai cả tụi bị cấm vận mất. May mắn cho anh em tôi về trước Ba, nên không bị khiển trách điều chi. Tối thứ 7 lại đến, đám nhỏ bạn tôi nay ăn cơm sớm ra ngoài hò reo trò chơi: "Bịt mắt bắt dê" Tôi nay người không được khỏe, Mẹ đã không cho ra khỏi nhà, tôi khó chịu như bị bó tay bó chân vậy. Đêm đã về khuya Mẹ tranh thủ sàng lọc đống lúa nếp thơm để tết này nấu bánh chưng xanh. Rồi một năm nữa qua đi, tôi và các bạn lại thêm một tuổi mới. Hàng tuần đường làng ngõ xóm quê tôi thường xuyên làm tổng vệ sinh môi trường, hưởng ứng theo phong trào: đường làng xóm ngõ sạch đẹp, đèn hoa cờ tổ quốc tung bay phất phới, trong nhà thường nhà ai cũng có cây hoa, chậu cảnh hay cây đào, cây quất... không khí tưng bừng nhộn nhịp bốn phương tràn về.

Nhà tôi tuy còn rất khó khăn về kinh tế và thiếu thốn về vật chất nhưng Ba tôi cũng gắng mua một đóa cây cúc màu xanh, đỏ, trắng,... đan xen nhau nhìn rất đẹp mắt, không khí vui mừng thể hiện rõ trên tất cả nụ cười của Ba, Mẹ, anh Bo, tôi và các bạn nhỏ quanh làng. Cuối năm làng tôi thường có chương trình  tổ chức văn nghệ cho người già đọc thơ, trẻ nhỏ ca múa hát, các bà, các chị thi đua trổ tài nấu ăn, các anh thanh niên mở hội kéo co và trồng cây xanh... Cảnh quê về tết thật ấm lòng người. Hôm nay là phần thi tài năng của các bà, các mẹ, tôi cùng anh Bo, bạn Sò, bạn Ốc... rủ nhau đi xem. Phần tài năng rất hay bởi được nghe các bà, các chị thuyết trình: trưng bày nhiều món ăn hấp dẫn và nhất là phong tục tập quán, giữ gìn bản sắc quê hương là không thể thiếu. Mẹ tôi đã tham gia với món bánh chưng xanh ngày tết, Mẹ Sò thể hiện món canh cua đồng, Mẹ Ốc thì với món vịt om sấu chân quê... Chúng tôi tò mò, mắt đảo bên này, mắt liếc bên kia, nghe kể thôi đã thèm rồi. Kết thúc phần thi của các bà, các mẹ ra về trong niềm vui sướng vì được nhận các giải tương ứng theo tài năng. Mẹ tôi được giải bình chọn thuyết trình hay nhất, sau những ngày vất vả bởi công việc, nay được xả tress. Mẹ đã vui hẳn lên, tươi cười và tâm lý hơn khi trước. Ba tôi chỉ có câu: xin chúc mừng vợ yêu. Còn anh em tôi nhìn vào Mẹ tủm tỉm cười và lại ôm hôn Mẹ trong niềm vui sướng, như được mùa thóc vậy.

Lần này là đến phần thi của trẻ em thanh thiếu niên, tôi cũng không ngại gì trước đám đông bởi tôi có tính đanh đanh của Mẹ và tính lầm lì của Ba thì phải. Trước sân khấu tôi thể hiện câu truyện: "Ông lão đánh cá và con cá Vàng" khác với những năm trước, năm nay tôi thể hiện bởi lòng thương yêu và giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống, anh em phải đoàn kết và yêu quý nhau hơn. Sân khấu đang nhộn nhịp sau bài múa của các bạn rôm rả thì giọng tôi cất lên vang xa và cúi đầu chào quý khán giả. Giọng lúc trầm, lúc bổng đưa mọi người như ra khơi, nơi đó có nhiều điều bí ẩn cứ như thám tử tư tò mò đi thám thính, khi thì trở về cuộc sống chất phát của người dân quê nhà. Câu chuyện mỗi lúc một hay bởi nhập vai diễn xuất khi đó với tôi cũng tạm ổn tuy chưa được xuất sắc nhưng như thế với độ tuổi của tôi là được rồi. Anh Bo và nhóm bạn ngày ngày chạy nhảy bên tôi, cũng hồ hởi vui mừng, niềm vui như chim bay về tổ, mang về thôn về làng danh hiệu: tài năng trẻ tuổi thơ. Thật ý nghĩa và thật xúc động bởi các bạn trẻ ngây thơ trong trắng với diễn xuất tự nhiên và rất có hồn. Các cụ thôn tôi làm thơ vè, thơ đối, chơi chữ, khá hấp dẫn. Các anh trai làng kéo co cùng với tiếng reo hò vang dội, có lẽ là phần thi này như nhộn hơn và hò hét to hơn. Kết thúc các phần thi ban giám khảo công bố: làng tôi thôn Đông được giải nhất, thôn Nam giải nhì, thôn Bắc giải ba, còn lại là giải khuyến khích. Chúng tôi cùng các cô, các bác trong thôn làng đều vui mừng không kể xiết, ôm chặt lấy nhau tung tăng cười đùa như thể bầu trời đầy hoa khoe sắc  thắm vậy.

Một năm mới về, một mùa xuân mới lại đến, chúng tôi rất thích được lì xì. Bà con cô bác quê tôi về đêm lại chuẩn bị củi, than để đốt, nấu bánh chưng xanh, bánh gai, bánh nếp, bánh dầy... Nhìn Mẹ ngồi bên bếp lửa hồng, Ba ngồi gói bánh, tôi và anh Bo lau lá rong, không khí thật ấm áp và đầm ấm. Gia đình tôi thật vui vẻ, quây quần bên bếp lửa hồng. Ánh mắt Mẹ, bàn tay Ba thật khéo léo quá đi, tôi rất ngưỡng mộ bởi rất công phu mới ra được sản phẩm ngon để tận hưởng ngày tết. Khi ngồi gói Ba: tay vừa làm, vừa kể chuyện và nói cho anh em tôi về cách gói. Mồ hôi lấm tấm trên má Mẹ, đôi má ửng đỏ rất đẹp. Ba vì muốn cho không khí vui tươi kể các chuyện đi làm, chuyện học làm người, chuyện cười, đủ các thể loại,... để anh em tôi thêm gay cấn không buồn ngủ. Về khuya khi ánh đèn của nhà bên đã tắt hết, anh em tôi lăn quay ra chiếu ngủ từ lúc nào không hay. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy đã có một nồi bánh mang hương sắc đặc chân quê bình dị mà từ tay Ba, tay Mẹ cho ra kết quả ngon vị đậm đà ngày tết.

Tết trong trái tim tôi cùng các bạn trẻ luôn là mong ước vui vẻ, tươi cười, hồn nhiên và rất mong có quần mới, áo đẹp,... để đi chơi tết.

Cảnh tết trong thôn ngoài làng đều reo vui bởi tiếng chồng chiêng, tiếng sáo du xuân, tiếng đàn bầu thăm thẳm như đi sâu vào lòng người. Làm cho trẻ nhỏ, người già ai ai cũng khát khao hạnh phúc và mong muốn một năm mới thật tốt đẹp và an lành.

Tác giả: Tạ Thủy (Thành viên NHB-Blue Team)

Đăng nhận xét

0 Nhận xét