Điều Con Hy Vọng


   Mình sinh ra và lớn lên từ vùng quê lúa chiêm trũng. Ba cùng năm tháng lấy Mẹ và sinh được hai người con, Trong thời kỳ chiến tranh loạn lạc, đất nước bị tàn phá. Ba lại tiếp tục xuất thân ra chiến trường. Mẹ người nữ gầy gò, ốm yếu đã trải qua năm tháng gian nan, vất vả của cuộc đời. Mong sao các con được đến trường.

   Ngày qua ngày, trên đôi vai Mẹ cứ chồng chất những khó khăn, những vết sẹo trên đôi tay yêu quý của Mẹ, cũng nhuốm sự khổ đau của tháng năm. Người phụ nữ khắc khổ đó, là niềm tin yêu, là Phật sống của đời con. Mẹ, đi suốt cuộc đời của con, Mẹ như vầng trăng sáng, soi sáng cho bước đường tương lai của con. Những gì là khó khăn Mẹ gánh, những gì là tủi nhục Mẹ lo, những gì là nếp nhăn của đời này Mẹ chịu, ước mơ nho nhỏ cho con thành người. Tình cảm, tình yêu cao quý, không gì có thể sánh được, không gì có thể mua được, Mẹ của con. Rồi năm tháng cứ trôi theo vòng xoáy của cuộc đời, Mẹ đã già hơn và yếu hơn. Hàng ngày đi làm Mẹ vẫn đầu tắt mặt tối, ít khi nhìn thấy Mẹ nở nụ cười tươi. Năm tháng chiến tranh đã kết thúc, Ba trở về với Mẹ và các con, là mái tóc đã điểm bạc, sức khỏe giảm sút, bởi viên mảnh đạn nhỏ trong đầu, khi trái gió trở trời lại đau nhức nhối. Ba bị thương binh bệnh nặng, Mẹ không hề kêu ca, oán trách của đời thường.

Tới ngày nay khi hai con mình thành người, tôi đã quyết tâm theo đuổi theo ước mơ là trở thành Bác sĩ, và ước mơ đó đến nay đã thành sự thật. Khi mang về cho Ba cho Mẹ, tấm bằng quý giá, cảm giác lúc này như niềm vui mang tới, Ba vui hơn phấn khởi hơn, còn trên khuôn mặt Mẹ đã nở nụ cười tươi xinh, nét khắc khổ nay đã vơi đi, Mẹ ôm tôi trong vòng tay âu yếm, hạnh phúc thật ấm áp. Sau này khi chị em tôi, đã lớn và dựng vợ, gả chồng. Lúc này Ba yếu hơn vì năm tháng đã cướp bao phần sức khỏe của Ba. Mẹ ở lại một mình, Mẹ thật kiên cường, chịu thương, chịu khó, người phụ nữ quá tuyệt vời của tôi. Tôi luôn thầm cảm ơn người, đã hy sinh vất vả vì tôi. Mong ước của tôi, là nhìn Mẹ vui vẻ, Mẹ mãi khỏe và hạnh phúc, cảm ơn Mẹ người Mẹ hiền dấu yêu, Con yêu Mẹ, người con luôn tôn kính. Tôi đã học được biết bao điều hay từ Mẹ, những khó khăn của cuộc đời, Mẹ con mình cùng nếm trải, ngày đi học, tối về phụ Mẹ việc vặt, nhìn Mẹ mỗi ngày, quên ăn, quên ngủ, có miếng ngon là dành cả cho con.

Con cảm Mẹ suốt cả đời chưa đủ, công sinh thành nuôi dưỡng bấy lâu nay, Mẹ như điểm tựa vững chắc cho con, Mẹ dang rộng đôi cánh, chắp những ước mơ tốt đẹp cho con. Để nay con luôn tôn kính, trở thành bác sĩ, là niềm vui và tự hào lớn nhất đời tôi. Ước mong của tôi, nếu có phép màu, Ba Mẹ mãi sống mãi bên con. Tình yêu cao quý của con là Ba là Mẹ, tình yêu của Ba của Mẹ, là con khôn thành người .

Tác Giả: Tạ Thị Thủy (Thành viên NHB Blue Team)

Đăng nhận xét

0 Nhận xét