Nếu ai hỏi tôi vì sao em viết bài này thì câu trả lời của em là muốn được gửi gắm tình cảm và gửi đến cho các anh như một lời chia sẻ, động viên với ngàn lời ngưỡng mộ như những đứa em mong chờ những người anh nơi Trường Sa thân yêu ấy! Em chẳng thể diễn tả được cảm xúc bây giờ của mình dành cho các anh như thế nào hay nói cách khác là không có từ ngữ nào để diễn tả chúng hết được? Tự hào lắm, hạnh phúc lắm khi đất nước tôi lại có những người thanh niên trẻ suốt một đời mình gắn bó nơi Trường Sa lộng gió..!!!!!! Yêu các anh nhiều lắm.
Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo quanh năm chỉ biết đến cánh đồng thẳng cánh cò bay, những chú trâu đang ngâm mình dưới đồng ruộng buổi trưa hè ,cuộc sống hết sức yên bình, phẳng lặng nên ngay từ nhỏ tình yêu biển trong tôi luôn dạt dào hay nói cách khát là em “thèm” biển. Nhưng với cái tính cách trẻ con của mình thì em chỉ yêu biển theo chính nghĩa cái đen của nó. Dần dần cuộc sống cứ thế trôi qua và cái tình yêu của biển dường như đã nằm sâu trong gốc khuất trong tâm hồn khiến em luôn đeo đuổi nó và em luôn tự ru mình. Và ” BIỂN BƯỚC VÀO ĐỜI EM TỰ BAO GIỜ!!!!!”…..Cha chính là người khơi dậy tình yêu biển đảo trong em và nung nấu ước mơ được một lần ra đảo, một lần được thấy bình minh trên đảo, một lần được thấy những con tàu băng băng ngọn sóng lướt nhẹ trong sương mai. Đó là lúc em bước vào ngưỡng cửa cuộc đời vào đại học. Em may mắn đậu vào trường Y và có thể hoàn thành ước mơ trở thành một "BÁC SĨ". Người mà có thể giúp đỡ nhiều người và cũng chính đó cha tôi vẽ cho em một bức tranh về những thiên thần blouse ở đảo. Em không dè chừng gì nữa mà hình như em tự ru mình bằng những suy nghĩ miên man trong tiềm thức là sẽ gắn bó với biển.
Đến bây giờ em vẫn yêu biển vẹn nguyên như ngày đầu. Biển không chỉ cho em những giây phút suy tư, những giây phút lắng đọng suy nghĩ về cuộc sống và quan trọng hơn được thả hồn mình về bên biển. Biển cho em một niềm tự hào sâu sắc về biển đảo quê hương và về đất nước. Nơi có hình ảnh các chiến sĩ ngoài đảo Trường sa ngày đêm ghì chặt tay súng trang nghiêm dưới cờ Đảng quang vinh - Hình ảnh đó khiến tôi vô cùng xúc động,.Xúc động vì giữa biển khơi mù mịt dù nắng mưa gió rét các anh vẫn ở đó, vẫn nghiêm trang như muốn chỉ thẳng vào mặt quân thù là “Trường Sa là của Việt Nam tao“, giữa biển khơi hình ảnh lá cờ Tổ quốc tung bay trước gió một lần nữa khẳng định chủ quyền thiêng liêng của biển đảo Việt Nam. Em cũng từng thổn thức trăn trở khi mỗi lần trên ti vi chiếu hình ảnh cuộc sống của những người lính biển, của ngư dân đảo Trường Sa, Hoàng Sa nơi đầu sóng ngọn gió biết bao khó khăn thiếu thốn trăm bề vẫn ngày đêm bám biển để bảo vệ nền độc lập dân tộc, bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của tổ quốc. Máu cùng hoa, nước mắt cùng vị mặn của biển như hòa quyện thành dòng chảy không ngừng vươn ra biển lớn.
Em đang nghe Tổ quốc gọi tên mình bằng tiếng sóng Hoàng Sa, Trường Sa dội vào ghềnh đá có thể nói, từ bao đời nay biển đảo quê hương luôn là một phần máu thịt không thể tách rời trong tim mỗi người dân đất Việt. Mỗi người thể hiện tình yêu nước, yêu biển - đảo khác nhau nhưng với tất cả đều thể hiện tình cảm mãnh liệt ấy bằng nhiệt huyết của trái tim và lòng nhân ái. Đặc biệt là những người như chúng tôi-những lớp người sống trong thời bình khi mà chiến tranh chỉ còn trong những trang sử.
Em mong được tới Trường Sa dù ít nhất một lần trong đời. Một lần thôi cũng đủ để em ấm lòng. Tuổi trẻ và lòng nhiệt huyết được cống hiến cho đất nước là những gì em đang mang trong mình. Những người con như chúng em cũng nên được ra đó , để đôi chân vốn đã quen với sung sướng của em cảm nhận được những hạt cát nóng bỏng, để được mùi thơm của hoa lá, thấy được những khó khăn và vất vả, thiếu thốn và những hi sinh và biết được tình “đồng chí” quan trọng như thế nào.
Ngày hôm nay, Trường Sa càng khó khăn hơn khi mà những thế lực thù địch đang chống phá từng ngày, từng giờ. Nhưng không, Trường Sa ơi - Việt Nam ơi, dù cho họ có là ai có là những con người như thế nào thì Trường Sa vẫn mãi mãi là của chúng ta bởi Trường Sa đã là máu của người Việt! Vì là máu nên không có ai có quyền lấy “máu-một phần thân thể” của con người được! Tự tin lên Trường Sa nhé, Việt Nam nhé!
Hỡi các anh những linh hồn không tuổi, hỡi các mẹ các chị các em máu đã thấm vào lòng đất Việt, để ngàn năm còn mãi tự hào… Xin dâng hương những linh hồn bất tử, như tượng đài sừng sững giữa phong ba, để đời sau còn nghiêng mình cuối đầu trước những chiến công làm rạng rỡ Việt Nam” (Linh thiêng Việt Nam). Vâng! Dẫu có những trăn trở, còn những khó khăn, thách thức, nhưng tình yêu, niềm tự hào và nỗi lo sẽ hóa sức mạnh to lớn khi mỗi người chúng ta sẵn sàng hành động với những việc làm thiết thực xuất phát từ tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc và quyết tâm bảo vệ chủ quyền lãnh thổ đất nước.
Tác Giả: Hoài Dung (Thành viên của NHB Blue Team)
0 Nhận xét